Không khí trong khe nứt lại một lần nữa ngưng đọng, Lục An không nói lời nào, mà tâm trạng của Hoắc Yến cũng dần dần ổn định lại từ trạng thái mất khống chế. Bây giờ, Hoắc Yến cuối cùng cũng đã hiểu tại sao Lục An lại nói rằng sau khi biết thân phận của hắn sẽ rất thống khổ, thì ra thật sự có liên quan đến mình. Sau một hồi lâu, Hoắc Yến không khóc nữa, cũng không tức giận nữa, trở nên vô cùng bình tĩnh. Nàng vẫn nhìn Lục An, đột nhiên nói: "Ta muốn đi thế giới trên mặt đất." Lục An nghe vậy khẽ giật mình, nói: "Bên trên có trận pháp, ngươi không đánh tan được." "Vậy còn ngươi?" Hoắc Yến lập tức hỏi: "Ngươi có thể đi xuống, hơn nữa nghe giọng điệu của ngươi còn có thể trở về, người phụ nữ trước đó chắc hẳn là bị ngươi đưa trở về, ta cũng muốn ngươi đưa ta đi!" Lục An nghe vậy nhíu chặt mày, mặc dù hắn rất đau lòng cho Hoắc Yến, nhưng trên vấn đề này không cho thương lượng, trực tiếp cự tuyệt nói: "Không được." Hoắc Yến nghe vậy thân thể chấn động mạnh, hỏi: "Tại sao chứ?!" "Bởi vì ngươi không phải người của thế giới trên mặt đất." Lục An trầm giọng nói: "Vạn nhất ta đưa ngươi ra ngoài bị người ta phát hiện, ta và người nhà của ta toàn bộ đều sẽ gặp nạn, ta sẽ không lấy an toàn của người nhà ra mạo hiểm." Lục An nói không sai, mặc dù hắn có ước hẹn mười năm với Bát Cổ thị tộc, nhưng Phó Vũ cũng đã nói, Bát Cổ thị tộc có thể tìm lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948358/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.