Trong ánh nắng sáng sớm, cả hai đều nở nụ cười. Lục An nhẹ nhàng nói, "Ngươi nói trước đi." "Tư tưởng của ta hoàn toàn trái ngược với quyển sách này, vũ trụ ban đầu chính là sinh mệnh. Vạn vật trong thiên hạ đều có sinh mệnh, căn bản không hề có tử vong." Dao ánh mắt trong veo, nhẹ nhàng nói. Lục An khẽ giật mình, hỏi, "Nói thế nào?" "Lý luận trong sách, bao gồm tất cả các lý luận trong thiên hạ đều có một tư tưởng căn bản nhất, đó chính là phát triển." Dao nghiêm túc nói, "Tuy nhiên, nếu vật chết là không thể nào có năng lực phát triển, cho nên hình thái ban đầu nhất của vũ trụ thiên địa chính là một loại sinh mệnh. Theo sự trôi qua của thời gian, sự phát triển của sinh mệnh, trở nên ngày càng đa dạng. Chỉ là sự phát triển đa dạng sẽ dần dần lệch khỏi hình thái ban đầu của sinh mệnh, cho nên sự đa dạng đã lệch đó cũng không giống như sinh mệnh ban đầu sở hữu thời gian vô hạn." Dao hít sâu một cái, nói, "Sinh mệnh sẽ không biến mất, thứ biến mất chỉ là thần thức. Phu quân là người chân chính đã trải qua tử vong, ngày đó chàng từng nói với chúng ta về tình cảnh đi đến tử vong, đó há chẳng phải là một loại luân hồi sao? Thần thức có thể luân hồi, có thể thay đổi, mà cho dù nhục thể bản thân bị coi là đã chết cũng vẫn đang thay đổi, vẫn có sinh mệnh, chỉ là đã tách rời nhau mà thôi." "Mà việc Tiên Vực vẫn đang làm, chính là tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948250/chuong-1497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.