Sau khi Diêu đồng ý, Lục An không kịp chờ đợi cầm lấy «Ma Thần Chi Cảnh», lật đến trang đầu tiên nhìn vào. Trang đầu tiên chỉ có mười sáu chữ lớn, lại khiến Lục An khẽ giật mình. Vạn vật chu thiên, không gì ngoài sinh tử. Sống là ngắn ngủi, chết là vĩnh hằng. Lấy sống làm lực, lực ấy hữu hạn. Lấy chết làm lực, lực ấy vô cùng. Lục An nhìn thấy mười sáu chữ này rõ ràng có chút ngẩn người, Diêu liền ngồi bên cạnh Lục An, nhìn mười sáu chữ này lông mày nhíu chặt, muốn nhẫn nại nhưng thật sự không nhịn được, nói: "Nói bậy nói bạ!" Lục An cơ thể chấn động, cũng không hề tức giận, chỉ là quay đầu nhìn về phía Diêu. Hắn biết Diêu là thiên tài vạn năm khó gặp của Tiên Vực, sự lý giải về sinh mệnh vượt qua bất kỳ ai, hỏi: "Tại sao lại nói như vậy?" Diêu nhìn Lục An, lộ ra ánh mắt ngưng trọng hiếm khi xuất hiện, nói: "Nó nói sinh mệnh vạn vật là hữu hạn, tử vong là vĩnh hằng, thoạt nghe có lẽ có chút đạo lý, nhưng vạn vật lấy sinh làm khởi đầu, lấy tử làm kết thúc, sau khi chết vạn vật biến mất, còn có ý nghĩa gì?" "Lấy sống làm lực lực ấy hữu hạn, lấy chết làm lực lực ấy vô cùng. Một người đã chết rồi, còn nói gì đến lực lượng?" Diêu nhíu mày nói: "Mục đích tu luyện của vạn vật, không gì ngoài cầu được trường sinh. Nếu là cầu chết, vậy chẳng phải tất cả hung thủ giết người đều trở thành người tốt sao? Tất cả hiệp nghĩa đều trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948249/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.