Lục An thân thể chấn động, lập tức mở mắt, quay người nhìn về phía sau. Chỉ thấy phía sau hắn ba trượng có một người đứng đó, một nam tử trung niên phong lưu phóng khoáng. Nơi này là không gian được tạo ra, mà nắp quan tài này một khi bị mở ra sẽ dần dần biến mất. Nói cách khác, nơi này hẳn là chưa từng có ai tiến vào. Tức là-------người trước mắt này rất có thể là Thiên Hành Đạo năm đó! Người này vẫn chưa chết?! Lục An không bộc lộ tình cảm của mình, chắp tay nói: "Vãn bối Lục An, ra mắt tiền bối." Nam tử trung niên trực tiếp vẫy tay, nói: "Tất cả mọi người là người, làm gì có tiền bối hậu bối, mấy thứ do con người tạo ra này đều là nói bậy!" Lục An lòng khẽ chùng xuống, nói: "Ta không phải cừu nhân." "Ha ha, ngươi ngược lại là có cầu sinh dục rất mạnh a!" Người đàn ông trung niên cười ha ha nói: "Tuy ngươi đến đây, ta cũng không coi ngươi là cừu nhân. Còn về việc có thể trở thành bằng hữu hay không, thì phải nói sau." Lục An nhìn đối phương, sau khi hơi suy nghĩ vẫn hỏi: "Các hạ có phải là Thiên Hành Đạo?" Người đàn ông trung niên nghe vậy tự tin cười một tiếng, nói: "Đương nhiên! Trong thiên hạ, ngoại trừ ta ra còn có ai có thể tiêu sái như vậy sao?" "..." "Ta nghe nói Thiên Hành Đạo bốn trăm năm trước biến mất là do bị người ta giết chết, Các hạ là chân nhân, hay chỉ là một sợi thần thức?" Lục An lại hỏi. "Chỉ là thần thức mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948097/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.