Lục An nhìn chiếc quan tài trống rỗng, lập tức ngây người. Không sai, bên trong trống không. Chẳng có gì cả, không đặt gì hết, ngay cả đồ án cũng không có, bốn mặt bóng loáng như gương, một chút đồ vật cũng không! Những người trên vách núi thấy nắp quan tài bị Lục An đẩy ra, lập tức nhao nhao hành động bay lên không trung. Mặc dù bọn họ không dám tiến vào trong Tam Tâm Tứ Thần Trận, nhưng phía trên vẫn có khe hở, bọn họ đến ngay phía trên liền có thể nhìn thấy hết thảy rõ rõ ràng ràng. Dương Mỹ Nhân, Dao và Liễu Di cũng đều nhao nhao bay đến phía trên, khi tất cả mọi người nhìn thấy trong quan tài vậy mà trống rỗng không có một vật nào, lập tức cũng ngây người! Động tác vừa rồi của Lục An bọn họ thấy rất rõ ràng, là không có thời gian và cơ hội để giấu đồ vật đi. Nói cách khác, xuất hiện tình huống này chỉ có hai loại khả năng. Loại thứ nhất, vốn dĩ không có đồ vật, loại thứ hai, đã bị người khác lấy đi. Nhưng bất luận là loại nào, Thanh Long Thương Hội đều đã lừa bọn họ. Căn bản không có đồ vật lại thu của bọn họ nhiều đồ vật như vậy, còn khiến bọn họ phải trả giá nhiều nhân mạng như thế, Thanh Long Thương Hội này rốt cuộc có lòng dạ gì?! "Thanh Long Thương Hội..." Cao Lợi Văn tức giận đến mặt mày tái mét, nghiến răng nghiến lợi, nói, "Ta cùng bọn họ thế bất lưỡng lập!" Biểu cảm của Lưu Thú cũng rất khó coi, người của Thuật Tử Thương Hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4948096/chuong-1343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.