Lời vừa nói ra, Dao và Lục An đều sững sờ! Quyền trượng Tiên Chủ chân chính? Vậy cái bây giờ là gì? Nhìn ra sự nghi hoặc của hai người, Quân ở một bên cũng mở miệng, ngưng trọng nói, "Trên thực tế, quyền trượng Tiên Chủ mà cha ngươi đang dùng bây giờ chỉ là một vật thay thế, quyền trượng Tiên Chủ chân chính, cũng chính là Thượng Pháp Tiên Trượng, đã thất lạc trước Bát Cổ Kỷ Nguyên rồi." Thất lạc rồi sao?! Thứ quan trọng như thế, sao lại mất được? Lục An hơi nhíu mày, rõ ràng chuyện này đã xảy ra điều gì đó. Nhìn hai người đang suy tư, Uyên nói, "Thượng Pháp Tiên Trượng là binh khí mà Tiên Chủ chân chính sử dụng trước Bát Cổ Kỷ Nguyên, cũng chỉ có nó mới xứng được gọi là Tiên Trượng. Lực lượng mà nó có thể sản sinh, tuyệt đối không phải những quyền trượng khác có thể sánh được, ngay cả quyền trượng trong tay ta cũng còn kém xa." Nghe Uyên đánh giá cao như thế, Lục An hít sâu một hơi khí lạnh. Nói như vậy, chẳng phải hắn đã mèo mù vớ cá rán, vậy mà lại tìm được pháp bảo chí cao vô thượng của Tiên Vực sao? Tuy nhiên, ngay lúc này Uyên lại tiếp tục nói, "Chẳng qua, năm đó trước khi Tiên Trượng thất lạc đã bị hư hại. Thượng Pháp Tiên Trượng mặc dù cường đại không thể bị phá hủy, nhưng Tiên Châu trên Tiên Trượng lại bị cưỡng ép tách rời. Cả hai phần đều không biết đã đi đâu, trong suốt một vạn ba ngàn năm này ta cũng một mực âm thầm tìm kiếm, nhưng thế giới quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947960/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.