Dưới bóng đêm, Lục An từ trong nhà gỗ đi ra, đóng cửa lại, đi ra ngoài. Nguyên Linh không đi, một mực chờ Lục An ở bên ngoài hàng rào. Khi Lục An ra khỏi cửa, Nguyên Linh lập tức tiến lên hỏi, "Sao thế, Chủ thượng đã nói gì với ngươi à?" Lục An nhìn về phía Nguyên Linh, đã Âm Lâm không nói chuyện này cho những tộc nhân Thiên Mị khác, thì chứng tỏ chuyện này là bảo mật, lắc đầu nói, "Không có gì, vẫn xin cô nương đưa ta rời đi." "Hừ, keo kiệt!" Nguyên Linh nguýt Lục An một cái, xoay người đi về phía con đường lúc đến. Lại xuyên qua núi rừng, rất nhanh hai người liền đến trước truyền tống pháp trận. Âm Lâm mở ra truyền tống pháp trận, nói, "Ngươi tự mình trở về đi thôi." Lục An gật đầu, không nói gì cả, trực tiếp bước vào pháp trận, biến mất ở một phiến thiên địa này. Nguyên Linh nhìn thấy người này vậy mà ngay cả một câu từ biệt cũng không nói, không khỏi lông mày thoáng cái nhíu lên, nhưng nàng cũng không thể nào đuổi theo, dù sao người này tuy thực lực không bằng, nhưng thê tử của hắn vẫn rất lợi hại. Truyền tống pháp trận đóng lại, ngay khi Nguyên Linh sắp rời khỏi nơi đây, đột nhiên một tiếng nói từ trong núi rừng đêm khuya truyền đến. "Đến đây với ta, ta có lời muốn nói với ngươi." Nguyên Linh thân thể chấn động, biết đây là tiếng nói của Chủ thượng, lập tức xoay người bay về phía khu nhà gỗ vừa nãy. Rất nhanh, Nguyên Linh liền đến trước nhà gỗ vừa nãy, gõ cửa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4947959/chuong-1206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.