Tổng giám đốc bỗng dưng nhoài người về phía trước, chống một tay ngay bên tai hoạ sĩ, đưa mắt nhìn từ chân mày đến môi của cậu.
Hoạ sĩ khẩn trương nuốt nước miếng, cậu nắm chặt chăn, với khoảng cách gần thế này thì chỉ cần một người cử động thì sẽ chạm môi ngay.
Trong lúc cậu đang tưởng rằng tổng giám đốc sẽ làm thật thì anh lại lùi về giữ khoảng cách an toàn, khẽ cười rồi thảnh thơi nói: "Định trêu anh tiếp à, đêm hôm khuya khoắt rồi đó."
Hết sức rõ ràng rồi, anh nhớ kỹ nhưng không muốn làm như vậy.
Hoạ sĩ cũng kịp phản ứng, ấy thế mà mình lại vòi hôn với một người mới quen được hai ba ngày, thế là cậu co người và lăn sang một bên rồi che mặt đi.
Sau đó là tiếng tổng giám đốc mở cửa đi ra ngoài, hoạ sĩ đè lại con tim đang loạn nhịp: ngoài thời gian ghi hình, tổng giám đốc không hề làm hành động gì khác thường với cậu, rất tốt, rất lịch sự,... Anh chẳng có ý gì với cậu hết.
Không ngờ chưa được bao lâu tổng giám đốc lại trở về, anh bật đèn, trên tay còn đang cầm một cái túi, "Nếu em không ngủ được thì thử uống thứ này đi, giúp ngủ ngon hơn đó."
Anh rút đồ trong túi vào trong cốc rồi pha với nước, hương thơm ngọt ngào lan toả trong không khí, là sữa bột.
Hoạ sĩ rất tò mò tại sao đi quay gameshow mà anh còn mang theo thứ này bên mình.
"Sao vậy." Tổng giám đốc tỏ vẻ hiểu rõ, "Có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thanh-doi-trong-show-tinh-yeu/2748678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.