Editor: Mứt Chanh
Sau bức bình phong Tạ Quỳnh đã ngâm mình trong thau tắm, nghe thấy sắp xếp của Tạ Trọng Sơn thì cũng chỉ uể oải ỉu xìu đáp lời.
"Làm sao vậy. Chẳng lẽ người hối hận? Bằng không tôi đi ra ngoài trước, chờ người tắm xong lại tiến vào."
Tạ Trọng Sơn nhìn tấm bình phong kia và bóng hình mông lung trên bức bình phong bị ngọn đèn dầu phản chiếu ra.
Từ trước ở nhà chính nhà họ Tạ, chàng cũng từng ngắm trộm nàng như vậy. Ỷ vào bản thân có chút võ bèn tiến vào lầu các của nữ lang nhà họ Tạ sau khi màn đêm buông xuống, tránh ở bụi hoa tú cầu lá to dưới khung cửa sổ nàng, chờ ngọn đèn dầu sáng lên lại tắt, chờ bóng người trên bức màn cửa sổ tựa nàng nhưng không phải nàng.
Có đôi khi chàng thậm chí có thể nghe thấy tiếng trêu đùa của nàng và thị nữ, khi đó chàng đã cảm thấy chỉ cần có thể nhìn nàng từ phía xa là được, để chàng xem cả đời cũng sẽ không ngán.
Nhưng hôm nay thì sao?
Từ tình yêu sinh ra ham muốn, từ ham muốn sinh ra lòng tham. Chàng vốn dĩ chính là kẻ si mê ngông cuồng cũng không thoát ra được lòng tham ái tình của đàn ông thế tục.
Tạ Trọng Sơn cử động hầu kết, cảm thấy bản thân nên đi ra ngoài bình tĩnh đã.
"Không có, ta mới không hối hận."
Tạ Quỳnh vẩy bọt nước từng chút một, không biết bản thân cũng đang trêu chọc Tạ Trọng Sơn.
Nàng đã quen với sự hào phóng, cũng không tiếc tiền bạc. Tuy biết bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902871/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.