Editor: Mứt Chanh
Người đánh xe cười tản mát theo tiếng rít của roi ngựa bên đồng ruộng bốn bề vắng lặng của con đường chính.
Tạ Quỳnh lại bị nụ cười của chàng nghẹn cả lòng.
Nàng nhất thời nhớ tới ông chủ quán trà vô duyên vô cớ bị bạt tai, nhất thời lại buồn bã khi nào mình mới có thể trở về Uyển Thành, nhất thời lại né tránh ánh mắt Tạ Trọng Sơn liếc lại đây.
Tóm lại là muốn vội bao nhiêu có vội bấy nhiêu, muốn uất ức cỡ nào có uất ức cỡ đó.
Roi ngựa không biết vang lên mấy tiếng, tiếng vó ngựa lộc cộc ngàn vạn lần. Lúc chạng vạng, xe ngựa rốt cuộc tới trấn Lạc Thủy vùng ngoại ô Uyển Thành.
Tạ Trọng Sơn đuổi người đánh xe đi, dẫn theo Tạ Quỳnh tìm đến quán rượu.
Trấn Lạc Thủy cách Uyển Thành một ngày hành trình. Người buôn bán khách tha hương từ nam chí bắc phần lớn đều phải ở lại trấn Lạc Thủy một ngày, nghỉ ngơi cho khỏe chỉnh đốn hành trang.
Sắp tới hoàng hôn, bên trong quán rượu cũng rất náo nhiệt. Các thực khách ở lầu một uống rượu đố nhau, tiểu nhị loay hoay quá tải. Tạ Quỳnh bèn đi theo bên cạnh Tạ Trọng Sơn, vừa chờ tiểu nhị bận xong rồi tới tiếp đón bọn họ, vừa trốn tránh ánh mắt của các thực khách trong quán rượu cố ý vô tình vọng lại đây.
"Ôi ôi ôi! Tao đã nói sao cái con nhỏ như mày lại chạy đến nơi này? Ồ? Ông đây cho mày đi qua ngày tốt lành. Mày thì hay rồi, tóm được bản lãnh là chạy về nhà!"
Giữa tiếng ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902870/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.