Editor: Mứt Chanh
"Làm sao vậy?"
Tạ Trọng Sơn loay hoay quên cả trời đất, nghe thấy âm thanh tựa như khóc tựa như hờn dỗi thì cuống quít nuốt dòng sữa thơm ngọt trong miệng xuống, ngước mắt lại thấy Tạ Quỳnh đỏ mặt đang trừng chàng.
"Người nói sao cơ?"
Tạ Quỳnh mở to mắt.
Nàng còn đang đắm chìm trong mùi vị sung sướng ngọt như mật, trên người cũng còn tê tê dại dại không có sức lực, lại bị ánh mắt của Tạ Trọng Sơn kích thích vừa thẹn vừa bực.
Chàng cứ nhìn nàng như vậy.
Hàng mi dài không nháy mắt, trong mắt chứa ý cười, còn có tình ý mập mờ nào đó mà Tạ Quỳnh hoàn toàn không rõ nhưng cũng không muốn hiểu.
Ánh mắt như vậy quá mức mạo phạm, hoàn toàn không phải là điều mà một tôi tớ nên có.
"Anh không được nhìn ta như vậy!"
Vẫn là Tạ Quỳnh bại trận trước.
Nàng cau mày, mạnh mẽ hăng say giơ tay áo lên che mặt Tạ Trọng Sơn.
Để chàng nhìn thấy cơ thể mình thì thôi đi, chàng còn dám dùng cái loại ánh mắt vượt khuôn kia nhìn nàng!
Nhưng nàng mới nâng tay lên thì xe ngựa đã xóc nảy một cái.
Tạ Trọng Sơn ban đầu đã yếu ớt tựa vào ngực Tạ Quỳnh, giờ thì hay rồi, trực tiếp bị xóc vào trong lồng ngực nàng.
Mới vừa rồi chàng đang vùi đầu liếm mút ở đầu v* nàng, hiện giờ lại vững chắc đụng lại.
Quả đào mềm mại ấm áp đẫy đà dính sát bên gương mặt chàng, lúc chợt va chạm thì nơi đầu ti phun ra dịch sữa vừa lúc phún đầy mặt chàng.
"Trùng Nương!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902867/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.