Editor: Mứt Chanh
"Anh nói cái gì... giúp như thế nào?"
Giọng Tạ Quỳnh hoàn toàn thấp đi, tiếng vó ngựa lộc cộc ngoài xe cũng có thể che đi âm thanh như muỗi vo ve của nàng.
Còn có thể giúp như thế nào?
Đêm qua tuy rằng nàng bịt mắt nhưng lại không phải không có tri giác. Chàng trai phủ phục trên người nàng xoa bóp vú nàng như thế nào, lại ngậm đầu v* chậm rãi liếm mút như thế nào, nàng nhớ rõ rành mạch.
Chỉ e dấu răng và dấu tay trên người nàng đêm qua chàng để lại cũng còn chưa tan đi.
Tạ Quỳnh không nói.
Nàng tự sa ngã, nâng lấy bầu sữa nhào nặn mạnh hai cái. Nước sữa ngược lại tràn ra ngoài không ít, toàn chảy xuống theo đôi gò bồng đảo đẫy đà, lại lướt qua vòng eo nàng, sau đó dính vào trên váy sam.
Nhưng như vậy quá đau. Nếu có cách nhẹ nhàng hơn, vì sao nàng phải tra tấn bản thân mình như vậy?
"Anh tới giúp ta, chẳng qua phải cẩn thận chút, đừng khiến cho ta chật vật như tối hôm qua vậy."
Tạ Quỳnh cau mày, khẽ nói với chàng trai có tấm lưng ưỡn cực kỳ thẳng.
Đừng làm cho nàng như đêm qua vậy, phía trên chảy sữa, phía dưới lại ngứa đến mức chảy nước mới ổn.
Chàng trai đưa lưng về phía nàng khẽ nhúc nhích bên tai rồi xoay người kề sát lên.
Chàng khẽ nhận lời, tay lại ra dáng ra hình nhẹ nhàng nắn vài cái trên ngực nàng.
"Quả thật còn nhiều hơn đêm qua."
Chàng nhịn không được cảm khái, tay lại lưu luyến ở hai luồng thịt mềm trước ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902866/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.