"Người... tôi, từ từ!"
Lúc này mồm miệng chàng trai phía sau cũng chẳng linh hoạt, lại đột nhiên vội vàng chen lên.
Tạ Quỳnh để chàng chờ tại chỗ, chàng chen chệch hướng ôm lấy eo nàng rồi bay lên.
"Ngươi muốn làm gì?"
Tạ Quỳnh lại bị động tác đột nhiên của nàng dọa sợ.
Chàng sáp đến quá gần, hơi thở nam tính xa lạ đều bao trùm khắp người nàng. Đầu Tạ Quỳnh vốn đã choáng váng càng thêm mê man, tựa như giữa đất trời cũng chỉ còn lại cánh tay siết chặt bên hông nàng.
Nhưng bên cạnh nàng chính là Tạ Trọng Sơn...
"Đừng lộn xộn!"
Tạ Trọng Sơn chỉ nghiến răng lên tiếng.
"Mau! Ở chỗ này! Bắt lấy hai tàn dư nhà họ Tạ, tiền thưởng trăm lượng!"
Con ngõ nhỏ sau phủ Thôi vốn nhỏ hẹp u ám náo nhiệt lên. Mấy chục con rồng lửa tràn vào từ cửa ngõ, lao thẳng vào chỗ hai người đang đứng.
Mũi tên cũng như mọc ra mắt đến về phía Tạ Quỳnh.
Không cần bao nhiêu điều vô nghĩa. Hiện giờ muốn nói cũng nói không nên lời.
Bên trong mưa tên vội vã một tay Tạ Trọng Sơn ôm lấy Tạ Quỳnh, một tay rút đao chắn mũi tên. Chàng nhảy từ đầu tường này sang đầu tường khác, nhưng những nhóm cấm quân cầm đuốc trong tay cắn chặt hai người không bỏ.
"Làm sao sẽ có cấm quân..."
Tạ Quỳnh nắm vạt áo Tạ Trọng Sơn, không dám quay đầu nhìn tình cảnh phía sau.
Trên người rõ ràng toát ra mồ hôi nóng nhưng nàng vẫn cứ muốn rùng mình, không biết là lạnh hay là sợ.
"Đừng sợ! Chúng ta đi trước là được!"
Tạ Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902854/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.