chapter 4
Tác giả: Mặc Thư Bạch
Dương Vi rời khỏi Tống gia vào buổi chiều, tay cầm notebook, cả người còn cảm thấy có vài phần không chân thật. Cô giống như một phạm nhân bị giam giữ vài thập niên, có một ngày mãn hạn được phóng thích, lấy lại tự do. Loại tự do này mang đến cho cô cảm giác sợ hãi không thể giải thích được, cô đứng tại giao lộ nơi xe tới xe lui, tự nhiên có vài phần mờ mịt.
Cô nói với Tống Triết mình đã vạch ra con đường của chính mình, nhưng trên thực tế cô mới chỉ lên kế hoạch cho đúng 1 việc , đó chính là —— hãy là chính mình!
Muốn trở lại Dương Vi khi chưa tới Tống gia, cô muốn làm những gì cô muốn, không bao giờ gò bó, không có kế hoạch, sống vô cùng vui vẻ tự do tự tại.
Tưởng tượng đến tương lai không hề có kế hoạch như vậy, Dương Vi liền cảm thấy có chút kích động, và có một cảm giác vui sướng to lớn, tràn ngập trong mỗi tế bào của cô.
Loại cảm giác vui vẻ này khiến cô muốn làm một cái gì đó, cô muốn phóng túng, muốn nói chuyện, muốn làm những việc trước kia cô muốn làm nhưng lại không dám làm! Hiện tại cô cực kỳ muốn tìm một ai đó, để tuyên bố —— Dương Vi, cô tự do rồi!
Cô há miệng hít mấy hơi, sau đó cúi đầu lấy ra di động bắt đầu lục tìm trong danh bạ.
Cô cần tìm một người bạn tốt để phát tiết một chút.
Mười mấy năm qua người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-quy-toc/3440983/chuong-5.html