Việc ly hôn với anh có đáng để chờ mong như vậy không?
Tống Triết nghĩ không ra. Cứ như vậy trong nháy mắt, thậm chí anh bắt đầu hoài nghi mị lực của mình.
Chính anh biết rõ , Dương Vi thích anh mười mấy năm nay, như vậy mười mấy năm tình cảm sẽ biến mất sao?
Anh không tin.
Anh càng nguyện ý tin tưởng rằng , người phụ này sau khi có tiền và địa vị rồi, lại bắt đầu muốn nhiều hơn.
Hai người tới Cục Dân Chính, Cục Dân Chính nhiều người, Dương Vi không nghĩ tới Tống Triết sẽ đáp ứng thuận lợi như vậy, nên khi đến nơi vẫn còn một tiếng mới đến giờ hẹn. Hai người nhìn thoáng qua, Dương Vi có chút do dự nói: “Ở chỗ này chờ?”
“Bằng không thì sao?”
Tống Triết thậm chí không thèm mỉm cười, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó ngồi xuống ghế ngồi tại Cục Dân Chính, thong dong chờ đợi.
Dương Vi do dự một lát, ngồi xuống chỗ cách anh hai hàng ghế, như là đang cách ly ôn dịch.
Tống Triết vừa thấy cô ngồi cách xa anh như vậy, vô cớ liền có chút tức giận, nhưng anh cũng không nói chuyện, ánh mắt nhanh chóng đảo qua người đối phương, nhưng không dừng lại.
Mà Dương Vi duy trì sự ưu nhã ngắn ngủi của mình, sau đó cô đột nhiên ý thức được —— cô sắp ly hôn.
Cô muốn nhanh chóng ly hôn, và lập tức rời khỏi Tống gia, cô cũng không phải người nhà họ Tống, để ý hình tượng làm gì? Nghĩ thông suốt điểm này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-quy-toc/3440982/chuong-4.html