Lão nhân ồ lên một tiếng, cười nói: “Nghĩ thông rồi? Muốn về nhà làm hòa với phu nhân của ngươi rồi?”
“Ta với hắn…”
Ta cười tươi, rõ ràng: “Mãi mãi không thể hòa giải.”
Lão nhân tròn mắt ngạc nhiên.
Ta lại hành lễ, rồi quay người bước về phía phủ công chúa.
Tiếng cười thở dài của lão nhân vọng lại từ xa.
Một lát sau, tiếng canh đánh vang lên trong đêm tối.
“Canh một, trăng tròn, sao sáng, ngàn nhà đèn tắt, giấc ngủ say nồng—”
24
Mùng một tháng Chạp, ngày đại cát.
Tiêu Phượng Nghi làm việc không theo lẽ thường, đại quân xuất chinh không vào ban ngày, mà lại vào ban đêm.
Rõ ràng là muốn đấu tay đôi với đại hôn của hoàng đế.
Hắn vốn đã quen tùy hứng, chỉ khổ cho các quan lại triều đình, không biết nên đi dự lễ chúc mừng, hay là đi tiễn biệt.
Đây là một câu hỏi dễ gây họa, chọn sai thì dễ sinh chuyện.
Người khác lo lắng sốt ruột, Tiêu Phượng Nghi lại vui vẻ hân hoan.
Trên thành lầu, rèm che phủ, lò nhỏ bằng bùn đỏ đang đun rượu nóng.
Tiêu Phượng Nghi mềm nhũn tựa vào gối, giữa mùa đông, hắn vẫn đong đưa cây quạt đỏ hiếm khi rời tay.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-phuong-hu-hoang/3625789/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.