Khi Ngụy Vô Tiện tỉnh lại đã là giờ Tị*, tuy phần eo vẫn hơi tê mỏi nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn đến vận động. Ngụy Vô Tiện vẫn nhớ rõ việc bày trận an hồn cho Hiểu Tinh Trần nên chỉ vội vàng ăn qua loa bữa sáng rồi lập tức đi chuẩn bị. Đợi đến khi bày xong trận pháp đã là giờ Tuất**, hắn dặn dò Tống Lam trông coi trận pháp cẩn thận, không được để người nào tùy tiện đụng vào.
*Giờ Tị: Từ chín giờ sáng đến mười một giờ trưa.
**Giờ Tuất: Từ bảy đến chín giờ tối.
Ngụy Vô Tiện bước ra khỏi phòng liền thấy Lam Trạm, Giang Trừng cùng đám tiểu bối đều ở dưới lầu, cả đám vây xung quanh một người đang bị trói, mà người bị trói này chính là đứa bé được đưa về từ trạm gác. Ngụy Vô Tiện vội chạy xuống, tới gần hỏi:
"Mọi người làm gì vậy? Sao lại trói thằng bé lại?"
Kim Lăng lập tức kéo hắn tránh xa đứa trẻ kia:
"Cậu, người đừng qua đó! Thằng nhóc này có vấn đề!"
Ngụy Vô Tiện nghi hoặc khó hiểu nhìn Lam Vong Cơ, Lam Vong Cơ cũng lắc đầu, nhìn Lam Tư Truy:
"Tư Truy."
Lam Tư Truy giải thích:
"Từ khi đưa đứa bé này về, con và Cảnh Nghi vẫn luôn trông nom cẩn thận, nó lúc nào cũng ngờ nghệch ngơ ngác. Nhưng vừa rồi khi nó bò lên cửa nhìn trộm phòng Tống Đạo trưởng, con định tới bế nó đi, lại bị nó đánh một chưởng, bộ dạng đó hoàn toàn không phải là điều mà một đứa trẻ làm được."
Lam Cảng Nghi thêm vào:
"Đúng vậy! Con với Kim Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176035/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.