*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ từ Từ đường trở về Tĩnh thất, sắc trời đã tối, Vân Thâm Bất Tri Xứ về đêm càng thêm yên tĩnh. Ngụy Vô Tiện vốn là người chẳng thích ngồi im một chỗ, ban ngày do xảy ra quá nhiều việc khiến hắn kiệt sức, nhưng vừa uống xong Thiên Tử Tiếu, hắn lập tức lên tinh thần. Người Lam gia cực kì yêu sạch sẽ, mỗi ngày đều ngâm mình tịnh thân, Lam Vong Cơ cũng quen với sự băng lạnh của động Hàn đàm, y đêm Thiên Tử Tiếu cho Ngụy Vô Tiện xong liền đi ngâm mình luyện công rồi.
Lam Vong Cơ đi khỏi, Ngụy Vô Tiện ôm bình rượu đi lòng vòng trong phòng, tuy không phải lần đầu tiên hắn đến Tĩnh thất, nhưng lần này hắn quan sát kỹ càng hơn cả. Trên chiếc bàn Lam Vong Cơ thường gảy đàn đặt một cuốn tập, trên đề hai chữ "Vong Tiện", nét chữ thanh tú phóng khoáng, vừa nhìn đã biết của Lam Trạm. Hắn nổi hứng bừng bừng liền mở ra xem, là một đoạn nhạc phổ, lướt qua liền nhận ra khúc nhạc đó, lật hết khúc phổ, đập vào mắt hắn là bốn chữ "Thân gửi Ngụy Anh"
"Đây là... Viết cho mình sao?"
Ngụy Vô Tiện đặt Thiên Tử Tiếu xuống bàn, ngồi bệt xuống đất, nghiêm túc đọc từng dòng chữ...
"Ngụy Anh, trở về đi"
"Ngụy Anh, tìm thấy A Uyển rồi, đừng lo, đã đưa người về Vân Thâm Bất Tri Xứ"
"Ngụy Anh, ngươi không phải gian tà"
"Ngụy Anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176029/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.