Vân Thâm Bất Tri Xứ
"Vì các ngươi, ta có thể bỏ đi tất cả, bao gồm cả mạng sống của mình. Nhưng với Lam Trạm, ta chỉ muốn được sống yên ổn cùng hắn mà thôi."
Giang Trừng còn chưa hết giận, hắn xiết chặt nắm tay, kìm chế để không lao lên quyết một trận sống mái với Lam Vong Cơ, gằn giọng nói:
"Ngụy Vô Tiện! Ngươi đã bao giờ nghĩ Cô Tô Lam thị, Vân Mộng Giang thị, thậm chí đến cả Lan Lăng Kim thị đều sẽ bị người đời chỉ trích hay chưa? Ngươi muốn đẩy ta và Kim Lăng đến đường nào nữa đây?!
"Lại là vì Lam Vong Cơ. Mười sáu năm trước cũng vì hắn mà Giang gia rước họa diệt môn! Vì hắn, sợ rằng ngươi cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến cha ta, mẹ ta và cả tỷ tỷ ta! Ngươi không cần mặt mũi nữa, nhưng ta và Kim Lăng vẫn cần! Cha mẹ ta, cả tỷ tỷ dưới suối vàng nếu biết chuyện cũng không yên nghỉ được!"
Lam Vong Cơ nhíu mày, y nắm chặt Tị Trần, bước lên một bước cảnh cáo:
"Giang Vãn Ngâm!"
Giang Trừng cũng vung Tử điện, tiếng roi vút lên không trung:
"Lam Vong Cơ!"
"Lam Trạm!"
Ngụy Vô Tiện vội vàng giữ chặt tay Lam Vong Cơ, kéo hắn về phía sau mình, lại đứng ra ngăn cản Giang Trừng:
"Giang Trừng, ngươi nghe ta! Giang Trừng... Năm đó Giang thúc thúc đưa ta về Liên Hoa Ổ, ơn dưỡng dục của Ngu phu nhân và người, Ngụy Anh trọn đời không quên. Nếu có thể đổi cho sư tỷ một đời bình an,mười sáu năm trước, ta tình nguyện chết trong trận Xạ nhật chi trinh."
"Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176028/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.