Cô Tô
Vân Thâm Bất Tri Xứ
Giờ học sáng kết thúc, Lam Cảnh Nghi, Kim Lăng và mấy đứa tiểu bối tụ tập trong Lan thất, Âu Dương Tử Chân vừa thu dọn sách vở vừa nhìn ra ngoài cửa:
"Bọn mình từ Di Lăng trở về cũng sắp được một tháng rồi, Ngụy tiền bối vẫn chưa tỉnh lại...... Hàm Quang Quân cũng không lên lớp cho bọn mình nữa....."
Lam Cảnh Nghi mím mím môi:
"Đừng nói là lên lớp, Hàm Quang Quân còn không ra khỏi Tĩnh thất nửa bước, nếu không phải ngày nào Tư Truy cũng tới thăm, sợ rằng đến một giọt nước người cũng không chịu uống ấy. "
Tĩnh thất
Ngụy Vô Tiện nằm yên lặng trên giường, sắc mặt đã khôi phục hồng hào, hơi thở cũng bình ổn như thường nhưng vẫn không có một chút dấu hiệu muốn tỉnh dậy.
Lam Vong Cơ đã thay một bộ đồ sạch sẽ, vết thương trên tay cũng hồi phục khá nhiều, y không đội phát quan, từng lọn tóc mềm buông xuống sau lưng, ngay cả đai trán cũng không đeo. Y dời thư án tới bên giường Ngụy Vô Tiện, ngày ngày ở bên cạnh hắn, chép kinh Phật.
Tổ tiên Lam thị vốn là tăng nhân*, vì người mệnh định** mà nhập hồng trần. Tàng Thư các của Lam gia vẫn còn lưu giữ rất nhiều kinh văn. Lam Vong Cơ trước giờ chưa từng tin thần phật cũng bắt đầu chép từng chương, từn chương kinh văn, gửi gắm mọi cầu nguyện vào từng câu tùng chữ trong đó.....
*Tăng nhân: Tăng ở đây chỉ người xuất gia.
**Người mệnh định: Mệnh trung chú định, là người đã định sẵn cả đời.
Ngụy Vô Tiện hôn mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599498/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.