Sau khi Hiểu Tinh Trần rời đi, Giang Trừng và Kim Lăng cũng thu dọn hành lý chuẩn bị ra về, cả đoàn người tập trung trước cửa nhà trọ, đám tiểu bối tụm lại từ biệt nhau.
Kim Lăng ôm quyền hướng về phía đám bạn:
"Tư Truy, Cảnh Nghi, Tử Chân, ta về Lan Lăng đây."
Âu Dương Tử Chân cũng tiếp lời:
"Đi lâu như vậy, chắc cha ta xót ruột lắm rồi, bọn ta cũng phải trở về thôi."
Lam Tư Truy lặng lẽ nhìn Kim Lăng, ánh mắt có chút dao động không yên, hỏi:
"Tháng sau Lam thị mở lớp nghe giảng, mọi người sẽ đến chứ?"
Kim Lăng đáp:
"Chắc chắn rồi! Tuy Vân Thâm Bất Tri Xứ giới luật nghiêm khắc vô cùng, nhưng nếu ta không đi, cậu sẽ đánh gãy chân ta mất.... Với lại, còn có ngươi.... Các ngươi cũng ở đó, ta nhất định sẽ tới."
Âu Dương Tử Chân cũng đáp:
"Chắc chắn phải tới rồi!"
Lam Cảnh Nghi hẩy nhẹ vai Âu Dương Tử Chân, thì thầm vào tai cậu:
"Tử Chân, tiểu muội nhà ngươi có tới Lam thị nghe giảng không?"
"Cái này hả, cha ta quyết định cơ....."
Ngụy Vô Tiện nhìn mấy đứa nhỏ đang túm tụm lại vừa cười đùa vừa nói chuyện, lại nhìn Giang Trừng cô đơn đứng riêng một phía, hắn đi tới khoác tay lên vai Giang Trừng:
"Giang Trừng, không còn nhỏ nữa rồi, Liên Hoa Ổ cũng cần một nữ chủ nhân ấy nhỉ?"
Giang Trừng ghét bỏ lườm hắn một cái trắng mắt:
"Cần ngươi lo à?! Lo cho cái thân mình đi rồi hẵng nói."
"Ta là đại sư huynh đấy nhé!"
Ngụy Vô Tiện cười híp mắt quay đầu nhìn Lam Vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599483/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.