"Lam Sương à, năm đó cô bỏ học chỉ vì đi theo hắn ta sao? Đúng là đê tiện quá đi!".Tô Trân nhìn thấy cô định đi vào trong lập tức chắn đường. 
Cô tức tối lắm nhưng không thể nói, dù sao cô cũng là vợ chính thức của Lưu Trần Lãng, ăn nói thô tục sẽ ảnh hưởng đến danh dự của hắn.Cô cúi đầu im lặng như chưa nghe thấy gì. 
Người không biết sống chết ắt hẳn sẽ làm liều,Tô Trân thấy cô không nói gì liền nói thêm mấy câu xúc phạm Lam Sương,cô ta khoanh tay trước ngực cười cười với Lưu Trần Lãng :"Anh trai à,đừng để cô ta lừa, lúc còn học đại học cô ta là gái bán hoa đó,trinh tiết đã không còn từ sớm rồi!". 
Lam Sương ngẩng đầu, những lời lẽ vô căn cứ như vậy mà cô ta cũng dám nói ra, nhân cách bị chó tha rồi sao.Lưu Trần Lãng xoa đầu cô cười lạnh với Tô Trân :"Còn gì nữa!". 
"Hồi đó cô ta gạ gẫm hơn trăm anh em trong trường không chừa người nào, có lúc tôi còn nhìn thấy một ông già đứng trước cổng trường đợi cô ta nữa đó!". 
Lưu Trần Lãng cười nhạt kéo Lam Sương vào trong,Tô Trân kéo người đàn ông đó đi theo. 
Cả 4 người ngồi chung ở một phòng vip,Tô Trân và người đàn ông đó ngồi đối diện với Lam Sương và Lưu Trần Lãng,hai mắt đầy ý khinh thường. 
Lam Sương ngồi tựa vào ghế,hai mắt đăm chiêu nhìn Tô Trân.Bầu không khí trở nên nóng lạnh bất thường. 
Nhân viên đưa thực đơn đi đến,Tô Trân gọi tất cả những món đắt nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932372/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.