Cảm nhận được khuôn miệng của Lam Đình Niên bỗng nhiên cứng đơ, tay chân cũng chẳng còn chút động tĩnh nào, Bạch Hạc Hiên ngay lập tức mất đi hứng thú mà dừng lại hành động.
Màu mắt đỏ au, khuôn miệng dính đầy máu tanh, anh từ từ mà ngẩng cao đầu, mi mắt híp lại, đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ vết máu trên môi, Bạch Hạc Hiên trầm trầm âm giọng:“Lam Đình Niên, cô tưởng cách này của cô có tác dụng với tôi sao?”
Không tất nhiên là không rồi!
Lam Đình Niên vẫn cứ bất động mà nằm im đấy, cô mặc cho nước mắt có chảy ra bao nhiêu, trong lòng mang theo bao nhiêu đắng cay, cô không một tiếng ư hử.
Bạch Hạc Hiên càng lúc càng sôi máu bởi thái độ bất cần của Lam Đình Niên, nghiến chặt răng bất quá anh vung tay chuyển từ cổ tay cô sang xiết chặt lấy cổ cô ghì mạnh xuống, anh hét lên:“Lam Đình Niên, cô nhất quyết giả câm giả điếc đúng không? Cô nhất định phải chống đối lại tôi mới chịu đúng không?”
Lam Đình Niên vẫn như cũ mà nằm im!
Vầng trán nổi đầy gân xanh, tơ máu bao phủ đôi mắt đến đáng sợ, cổ tay dùng thêm chút lực Bạch Hạc Hiên đem cổ của Lam Đình Niên chịu lực mà dựng đầu cô lôi dậy, ngồi ở trên Bạch Hiên Hiên càng thuận thế mà liên tục lay lay cổ của Lam Đình Niên:“Cô! Lam Đình Niên…Ngày hôm nay cô chán sống rồi!”
Cô họng bị sốc đến nôn khan, hơi thở dần trở nên khó khăn đứt quãng, nhịp tim cũng bắt đầu tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2627083/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.