Quyết định cho sự ra đi của Lam Đình Niên vào ngay lúc này có lẽ chính là sự bù đắp duy nhất mà Bạch phu nhân có thể làm để phần nào an ủi và xoa dịu đi cuộc đời vốn đã chịu quá nhiều bi thương của Lam Đình Niên cô mà thôi.
Khi mà tâm trạng của Lam Đình Niên ổn định cũng là lúc trời đã về chiều, lúc này xác của mẹ cô cũng được đưa về đến biệt thự Bạch gia, Lam Đình Niên cùng với Bạch phu nhân với tang phục màu đen từ trên lầu đi xuống.
Vừa đến nơi cô đã nhìn thấy bên cạnh xác của mẹ mình còn có Bạch Hạc Hiên, trợ lý Hồng và một số người làm đứng sẵn ở đó nhưng cũng chẳng mở miệng nói gì mà trực tiếp lướt ngang qua đến chỗ của mẹ mình.
Trái ngược với dáng vẻ thê lương lúc hay tin mẹ mình qua đời, Lam Đình Niên của lúc bấy giờ, đứng nhìn mẹ mình được phủ bởi lớp vải trắng lại hết sức điềm tĩnh đến lạ, bước chân có phần hơi dứt khoát, Lam Đình Niên bước lại gần hơn chỗ mẹ mình, bàn tay run nhẹ cô đưa lên vén nhẹ tấm vải trắng trên mặt của mẹ mình xuống, ngay lập tức một khuôn mặt quen thuộc hiện ra nhưng lại chẳng còn chút hồng hào nào của sự sống mà là một khuôn mặt tím ngắt trắng bệch của người chết.
Cuối cùng sự mạnh mẽ trong thâm tâm Lam Đình Niên cũng chẳng thể giữ nổi được bao lâu, nhìn thấy mẹ, cả thế giới vững chải trong cô sụp đổ, nước mắt không tiền mua mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2626970/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.