"Nhất định anh sẽ tìm được cậu ấy về cho em!"
Vĩ Tiết Lâm vừa dứt lời, cánh cửa nhà cũng liền đóng sầm lại, không gian cô quạnh chỉ còn mỗi mình Lam Đình Niên cùng với những dòng suy nghĩ riêng...
Kể từ ngày biết được chuyện cho đến ngày hôm nay cũng đã hơn mười ngày nhưng rồi một chút tin tức về Bạch Hạc Hiên cũng chẳng có, Lam Đình Niên cứ thế thẩn thờ mà đứng ngồi không yên đợi tin tức từ thám tử được thuê, nhưng rồi tất cả đều trở nên vô vọng, Bạch Hạc Hiên dường như đã thật sự bốc hơi vậy, cách nào cũng không tìm ra được, Lam Đình Niên bấy giờ cũng vì thế mà lo lắng đến tột độ...
Cho đến ngày thứ hai mươi, Lam Đình Niên bất ngờ nhận được tin tức từ Vĩ Tiết Lâm là đã xác định được chỗ ở của Bạch Hạc Hiên, may thay anh vẫn còn ở trong nước nhưng rồi nơi anh ở lại là một vùng đất nhỏ xa tít tận ngoại ô thành phố, muốn đi đến được nơi ấy cũng phải đi qua hàng trăm cây số, dường như Bạch Hạc Hiên đã chuẩn bị sẵn sàng cho sự ra đi của mình rồi...
Là cô độc một mình mà ra đi!
Lái xe cả một buổi sáng mệt đến rã rời, cuối cùng cũng đến được nơi muốn đến, nhưng rồi đường vào ngôi nhà nhỏ tạm bợ ở trước mặt lại quá đổi hẹp, Lam Đình Niên lại phải xuống xe đi bộ vào, vừa bước xuống xe hít một ngụm khí trời, không hiểu sao không khí ở đây thật tốt, khiến cho người ta rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2626879/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.