Xuân qua hạ tới ,vậy là cũng được 6 tháng rồi,vài tháng nữa là em bé sinh ra ,dạo này bụng to nên tôi cũng ít tới bệnh viện,tôi thường hay nói dối là bận đi làm ,đợi nào sinh xong ,anh hồi phục, tôi sẽ đón anh về quê ,hoặc thuê phòng trọ gần đây ,hoàn thành nốt hợp đồng còn lại,nếu không gặp anh trong bộ dạng này sẽ khiến anh nghi ngờ .
Từ hôm đó đến nay tôi cũng không gặp lại cậu Duy, đang đi vứt rác ,bỗng một bàn tay từ đằng sau bịt chạy lấy miệng ,khiến tôi vô thức ngất đi ,lúc tỉnh lại đã là mấy tiếng sau rồi,trong mơ màng tôi nghe họ nói với nhau :
-Mẹ kiếp,thằng Duy chó má này ,nó định qua cầu rút ván ,đã đóng thuế đầy đủ để lô hàng này xuất đi ,vậy mà nó vẫn lằng nhằng giấy tờ ,chỉ ăn tiền là nhanh,chúng mày gọi nó đến ,cho nó chuộc vợ nó về ,nôn hết tiền mà nó đã nhận ,nôn hết thì thôi ,chúng mày gọi điện cho nó hay chưa?
-Dạ chưa đại ca ,đại ca dặn gọi sau 6 tiếng cho nó trải nghiệm sự day dứt mà đại ca,giờ mới được 4 tiếng tôi đại ca ạ.
Chắc họ hiểu lầm tôi là vợ cậu Duy xui quá mà,tôi làm sao mà có phước phần đó được,mà bây giờ quan trọng là tôi phải thoát khỏi đây đã.Tin tôi bị bắt cóc chắc mọi người ở nhà lo lắng lắm,nhất là chị Hạnh ,còn em bé trong bụng nữa,mà thôi ,tôi phải nghĩ cách thoát khỏi đây đã.
-Chào cậu Duy ,vợ và con cậu đang ở trong tay tôi ,trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876517/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.