Hôm sau vẫn như mọi ngày ,thay quần áo xong tôi lại lật đật vào thăm anh,nhưng hình như ở đây người thừa là tôi..
-Anh ăn đi ,cháo em nấu đó,món cháo này trước kia du học bên Mỹ mỗi lần em ốm hay mè nheo anh đều nấu cho em ăn. Hôm nay anh không khỏe ,anh ăn vào phải mau bình phục nhé.
-Hoài,anh xin lỗi để em phải chịu thiệt thòi,anh không có tình cảm với cô ta. Có thể trong lúc anh say rượu cô ta đã giở trò leo lên giường anh. Chỉ cần cho anh thời gian nữa thôi ,em nhé!
-Anh à ,em chỉ cần bên cạnh anh thôi,thứ em cần chỉ là trái tim anh thôi,bao nhiêu tủi nhục ,em chịu được hết.
Xem kìa ,diễn đạt quá rồi,vừa nói chị ta vừa thút thít khóc,đương nhiên chồng tôi thấy vậy ,sao nỡ không vỗ về được.
-Em làm phiền hai người sao? Anh Duy ,em mang thức ăn đến cho anh ,vẫn còn nóng,anh ăn luôn kẻo nguội ,để em đút cho anh nhé.
Bỏ cặp lồng cơm đầy thức ăn,,tôi nhẹ nhàng súc từng thìa cơm một
"Choang"
-Tôi không cần ,thứ đàn bà đê tiện ,lăng loàn như cô tôi không dám. Tôi nghe Hoài kể hết rồi,chồng cô mới mất chưa lâu ,cô thiếu hơi đàn ông liền dụ dỗ cả chồng chị Hạnh rồi cả tôi nữa,không hiểu sao tôi lại lấy cô làm gì không biết. Cô đi về đi.
-Anh ,nếu anh không tin em ,anh có thể về hỏi chị Hạnh ,hỏi mẹ ,em chưa bao giờ lừa dối anh cả,còn chuyện ly hôn dù thế nào em quyết không bao giờ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876477/chuong-29.html