-Alo cô An ,cô đang ở đâu vậy ,cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi ,rất mong cô có thể đến đây ăn tối cùng chúng tôi ,coi như là lời cảm ơn.
-Tôi biết rồi cậu.
Anh gọi tôi đến để dập tắt nốt hi vọng trong tôi hay sao ? Chứng kiến anh hạnh phúc bên người con gái khác hay sao ? Nếu anh tuyệt tình như vậy ,có lẽ vị trí trong anh vĩnh viễn không là cô gái tầm thường như tôi ...
-Ai vậy anh ?
-À ,anh gọi cô An tới đây,muốn cảm ơn cô ấy đã giúp anh lên ý tưởng ,có lẽ cũng nên mời cô ấy đến dự lễ cưới vào tháng sau. Dong chơi đủ rồi ,có lẽ cũng nên kết hôn thôi,anh chờ em lâu lắm rồi.
Từng mảng kí ức vụn vỡ anh đã quên,ánh nến lung linh mờ ảo,đôi tình nhân say sưa trong hạnh phúc,chỉ có hai mẹ con tôi lầm lũi,đơn độc và hiu quạnh.
-Tất cả là nhờ cô An đã giúp anh lên kế hoạch cầu hôn em ,anh vốn khô khan đâu nghĩ ra được mấy trò này .Cô An tôi muốn nói chuyện về việc ly hôn và đứa bé trong bụng cô. Đợi sinh xong chúng ta sẽ nói ,còn hiện tại ,tôi không trách những chuyện đã qua,mong cô hãy tới dự lễ cưới của chúng tôi vào tháng sau.
-Em làm chị bất ngờ quá,nghĩ lại có lúc ích kỉ vì quá yêu anh Duy chị đã làm điều không phải với em,thật hồ đồ mà,An bỏ qua cho chị nhé.
Gương mặt của chị ta giả tạo quá ,nụ cười tươi tắn nhưng không lấp đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876466/chuong-34.html