Edit: V.O
"Đừng!" Mộ Thiên Tinh hoảng hốt, vội vàng kêu to.
Theo bản năng, cô không muốn để cho Tương Quý Thần thấy dáng vẻ mình chật vật như vậy, càng không muốn cho anh biết mình mắc phải bệnh nan y!
Tương Quý Thần nhíu mắt sâu lại, giận dữ hét: "Rốt cuộc là thứ gì!"
Đang muốn kéo cô ra xem, chuông điện thoại vang lên, đó là nhạc chuông anh đặt riêng cho Mộ Kiều Kiều.
Tương Quý Thần thu tay vươn ra lại, nhíu mày khó chịu nhìn thoáng qua Mộ Thiên Tinh, xoay người bắt điện thoại: "Kiều Kiều..."
Mộ Thiên Tinh vội vàng đứng dậy, nhanh chóng gạt cái đệm trên ghế sa lon, hốt hoảng sửa sang lại quần áo, khó khăn chạy đến ban công.
Đợi cô ném cái nệm dính máu vào trong máy giặt rồi đi ra, vừa lúc thấy Tương Quý Thần đóng cửa rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi lạnh lùng, cô thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng một giây kế tiếp, tim truyền đến một trận đau nhói mơ hồ, cổ họng nghẹn ngào.
Trong lòng của anh, mãi vẫn chỉ có Mộ Kiều Kiều.
Như vậy cũng tốt, đợi cô sau khi chết, anh cũng sẽ không buồn vì cô!
Mấy ngày sau, Mộ Thiên Tinh đến bệnh viện khám thai.
Cô tính sớm thu dọn đồ đạc rời đi Tương Quý Thần, chuyện cô mang thai, cho dù thế nào cũng không thể bị anh phát hiện.
Lúc siêu âm, bác sĩ khoa phụ sản dịu dàng nói cho cô biết: "Mộ tiểu thư, phôi thai rất khỏe mạnh, chẳng qua là thân thể cô có chút yếu, phải gia tăng dinh dưỡng."
Mộ Thiên Tinh còn vui hơn việc nghe thấy bệnh nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-2/1499881/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.