🌷Editor/Beta: Yui_雪✨
Cảm nhận được bên chân có động tĩnh truyền đến, tiếng nói chuyện của Bạc Việt Minh dần ngừng lại, hắn theo thói quen cụp mắt xuống, nhưng trong tầm mắt vẫn chỉ là một mảnh hư vô.
"Meooo~~~"
Đệm thịt đỏ đỏ dưới móng vuốt của mèo đè lên mắt cá chân, cảm xúc mềm mại ngứa ngứa khiến Bạc Việt Minh bỗng nhớ đến lúc Bùi Ý bôi thuốc cho mình.
Cũng sắp đến xế chiều rồi, sao chú Khải vẫn chưa đưa người về?
Suy nghĩ của Bạc Việt Minh quay vòng vòng, cụp mắt không nói gì.
Trợ lý Lâm Chúng nhận ra được ông chủ mình đột nhiên yên lặng, vội vàng mở miệng: "Bạc tổng, dưới chân anh không biết có một chú mèo đen nhỏ từ đâu nhảy ra, để tôi bắt đi cho anh nhé."
Vừa dứt lời, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Bùi Ý bị chú mèo hấp dẫn đi lên, không để ý đến chú Khải đứng đằng sau khuyên can, khom người đã xách chú mèo con lên ôm vào người.
"Ai da, tiểu tiên sinh..."
Chú Khải sợ con mèo hoang nhỏ phản kháng, vội vàng tiến lên: "Mau, mau bỏ xuống, ngộ ngỡ con mèo này tính tình hoang dã, móng vuốt nhọn, cào tiểu tiên sinh bị thương thì làm sao?"
Chú Khải lo lắng vừa mới nói xong, chú mèo đen trong ngực thuận thế gối đầu lên cánh tay Bùi Ý, không chút sợ hãi nào cọ cọ lên quần áo cậu, tiếng kêu non nớt càng ngày càng đáng yêu.
Cả người đen sì, chỉ có trên gáy có một nhúm lông tròn màu trắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngu-ket-hon-voi-vai-ac-bi-mu/3596992/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.