Xe dừng lại trước cửa biệt thự, Hạ Húc cùng Nguyễn Tinh Loan một trước một sau từ trên xe bước xuống, Tiểu Lý lái xe trở lại gara.
Đến trước cửa, trước tiên Hạ Húc thay giày, sau đó lại giống như hôm qua đem túi sách ném tới trên ghế salon.
Nguyễn Tinh Loan nhàn nhạt nhìn lướt qua, cô không thèm để ý tới, cúi người tiếp tục đổi giày.
Hạ Húc đi đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, từ trong phòng bếp Mai di mang hai bát mì đến, Hạ Húc lập tức cầm lấy đũa bắt đầu ăn.
Mai di hỏi anh: "Thiếu gia, ban sáng cậu có đau bụng hay không? Ta nhờ tiểu thư mang cho cậu bữa sáng, cậu có ăn không?"
Hạ Húc thoáng dừng lại, anh đang cuối đầu ăn một ngụm mì sợi, trong miệng còn ngậm một nửa, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn bộ dáng kia có chút buồn cười.
Anh xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy Nguyễn Tinh Loan còn đang thay giày, tựa hồ cảm thấy bế tắc, trong lòng anh thì thầm một câu: Thực ngốc.
Sau đó lại như không việc gì xoay người, thản nhiên nói: "Ăn."
Nguyễn Tinh Loan nghe vậy, mấp máy môi, làm dáng vẻ không nghe được gì.
Mai di bước tới giúp cô cởi xuống túi sách, không cẩn thận liếc thấy trên tay cô có vết thương, lo lắng hỏi: "Tiểu thư, cô làm sao lại bị thương thế này, cùng người khác đánh nhau sao?"
Nguyễn Tinh Loan vội vàng phủ nhận: "Cháu không cẩn thận chà xát qua trên vách tường thôi, không sao ạ."
"Thế nào lại không cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan/2171837/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.