Sau khi câu nói vừa dứt, Hạ Húc dường như ý thức lời nói của mình có chút là lạ, giọng có hơi ngập ngừng ——
"Được rồi, không có việc gì."
Vốn dĩ Nguyễn Tinh Loan còn muốn hỏi anh làm sao vậy, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng nhíu mày của thiếu niên, cô suy nghĩ một chút vẫn là quên đi, thêm một chuyện chi bằng bằng bớt một chuyện.
Đến ngã ba nơi chiếc xe đang đứng đợi, Hạ Húc cùng Nguyễn Tinh Loan một trước một sau bước lên xe. Ban đêm giờ tan học có rất nhiều người, trời lại tối đen, hẳn sẽ không có ai có thể nhận ra hai người bọn họ.
Rất nhanh lại đến cuối tuần.
Sáng sớm ngày thứ bảy, trong phòng học, Kỷ Tu Trạch nhưu sắp được gải thoát đến nơi liền gào thét om sòm.
"Húc ca, tớ nghe nói phố bên kia có mở một căn nhà ma, nghe đồn rằng rất đáng sợ nha, tớ có một vài bạn bè đã chơi qua, nói có các nữ sinh vào đó đều bị dọa đến phát khóc, ngày mai cậu có muốn cùng đi hay không?"
Hạ Húc gục xuống bàn, không nhẹ không nặng "Ừ" một tiếng.
Dù sao cuối tuần anh cũng không có chuyện gì làm.
Kỷ Tu Trạch thành công đem Hạ Húc lừa gạt, tiếp theo đó quay sang bắt đầu dụ dỗ bạn cùng bàn của chính mình.
"Bà chủ, đi không?"
Hạ Tuyết hung hăng trừng mắt nhìn cậu một chút: "Cậu gọi lại một câu thử xem?"
Kỷ Tu Trạch cười hì: "Lớp phó đại nhân, đi cùng nhé?"
Hạ Tuyết ưỡn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan/2171815/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.