Nguyễn Tinh Loan cười nhẹ, dịu dàng nói: "Ừ, anh không có."
Nửa câu sau bị khuyết đi [ dù sao có anh cũng không thừa nhận ], Nguyễn Tinh Loan để trong lòng không có nói ra.
Chuyển đồ đã hoàn thành, Nguyễn Tinh Loan định cùng Hạ Húc ra ngoài ăn cơm, đột nhiên sau lưng cô, Lương Kha lớn tiếng gọi.
Lương Kha đi đến trước mặt cô, mở miệng nói: "Bạn học Tinh Loan, chúng mình trao đổi phương thức liên lạc đi, thuận tiện tớ đem cậu thêm vào group lớp."
Hạ Húc hừ nhẹ hai tiếng, lầm bầm một câu: "Anh xuống dưới lầu chờ em."
Nguyễn Tinh Loan cùng Lương Kha trao đổi phương thức liên lạc xong, vội vàng chạy xuống cầu thang, tìm Hạ Húc, đi đến góc rẽ, cánh tay liền bị người kéo lại.
Cô đứng không vững, anh nhanh tay ôm cô vào ngực.
"Em đi vội vã như vậy làm gì? Không sợ ngã à." Hạ Húc đem người đỡ lấy.
Nguyễn Tinh Loan nhỏ giọng giải thích: "Sợ anh sốt ruột chờ sẽ không vui."
Hạ Húc giật giật miệng, không biết là đang hỏi cô hay là hỏi chính mình: "Anh không biết lý lẽ như vậy sao?"
Nguyễn Tinh Loan không lên tiếng.
Hạ Húc biết mình lúc trước tính tình không tính là quá tốt, anh khoát tay áo, chột dạ giải thích: Anh tức giận với ai nhưng tuyệt đối sẽ không giận em."
Hạ Húc tự nhiên nắm lấy tay Nguyễn Tinh Loan, Nguyễn Tinh Loan nhắc nhở một câu: "Còn trong trường học đấy."
Hạ Húc liền tranh thủ lỏng tay ra.
Tuy anh hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan/2171764/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.