Kỳ học lớp mười hai bận rộn, đảo mắt liền tới cuối năm.
Hai người khó có được một ngày nghỉ nho nhỏ, hơn nữa lại là lần đầu tiên cùng nhau đón tết, hai người đều có chút hưng phấn.
Nhất là Hạ Húc.
Trước ba mươi tết mấy ngày, Hạ Nhân hỏi bọn họ muốn ăn cái gì, sau đó liền bảo Mai di đi mua.
Hạ Húc không chịu, nhất định phải chính mình tự đi mua, thấy vậy Hạ Nhân liền làm theo ý anh.
Xế chiều hôm đó Hạ Húc nắm tiểu cô nương tay nghênh ngang đi siêu thị, tự mãn nói: "Em thích cái gì liền nói cho anh biết, anh đều mua cho em." Giọng điệu đầy tự đắc, khoe khoan.
Nguyễn Tinh Loan nhịn không được mỉm cười.
Một đường đi dạo từ khu đồ ăn vặt cho đến khu bán đồ tiêu dùng, đứng trước quầy bán Hạ Húc bắt gặp một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ thật đẹp, còn đặc biệt bắt mắt.
Anh với tay lấy xuống, quấn quanh vòng cổ nhỏ xinh của Tinh Loan ngắm ngía.
Tán thưởng gật gật đầu: "Rất đẹp, mua."
Nguyễn Tinh Loan cũng phối hợp hùa theo anh: "Tạ chủ long ân."
Hạ Húc xoa đầu của cô, có chút vui mừng nói: "Ái phi không cần khách khí."
Ái phi? Ái phi?
Nguyễn Tinh Loan tóm chặt lấy tay anh, chất vấn: "Em chỉ là ái phi, vậy ai là hoàng hậu?" Giống như là hóa thân nhập vai diễn thành thật.
Khó bắt gặp cô lộ tính trẻ con như vậy, Hạ Húc còn có chút không thích ứng, nhưng lại thật cao hứng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan/2171761/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.