Edit: Hanna
"Mẹ kiếp? Người đó là em à? Lục Vận kinh ngạc nói.
Lý Hằng chọc chọc cánh tay hắn, nhịn không được cười trộm.
Lục An An nhỏ giọng hỏi Trần Niên: "Nhất định phải chơi sao?”
Lục Vận liền nhanh nhẹn trả lời: "A đúng, tất nhiên là phải chơi, đây là quy tắc. ”
Lục An An có chút khó xử.
Ánh mắt Thẩm Kha Từ dừng trên mặt cô, nhìn không ra cảm xúc gì.
Có người đột nhiên hỏi: "Nghe nói Lục An An là đến từ trường Nhị Trung ở Ninh Thành phải không?"
Lục An An chậm chạp gật đầu: "Ừm. ”
"Tôi nhớ không lầm thì Thẩm Kha Từ cũng đến từ trường Nhị Trung ở Ninh Thành, hai người có quen biết sao?"
Lục An An ngẩn ra.
Lục Vận: "Lục An An cũng đến từ trường Nhị Trung Ninh Thành sao? Vậy hai người..."
"Không biết." Lục An An vội vàng nói, "Trước kia chưa từng gặp qua. ”
Lục Vận khiếp sợ: "Hai người không biết nhau sao? ”
"Có chơi nữa hay không?" Thẩm Kha Từ đột nhiên lạnh lùng.
Mọi người ở đây đều im lặng, lông mi cong vểnh của Lục An An khẽ rung.
Anh có tức giận không?
Thẩm Kha Từ đột nhiên ném bài lên bàn, rót hai ly rượi rồi cầm lên, giương mắt nhìn chằm chằm vào Lục An An, lạnh nhạt: "Đến đây đi. ”
Bầu không khí im lặng trong hai giây, nổ tung trong nháy mắt.
"Ồ... Uống rượu giao bôi, uống rượu giao bôi!" Mọi người xem náo nhiệt đều kêu lên.
Lục An An hoảng hốt, cô không biết vì sao Thẩm Kha Từ lại đột nhiên như vậy.
Hứa Chi cũng tỏ ra kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-coc-kieu-kieu/381384/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.