Editor: Dứa nhỏ
Beta: Hanna
Trên tàu cao tốc, Lục An An sợ hãi run lên.
"Thẩm Kha Từ, mình..."
Thẩm Kha Từ: "Sẽ ổn thôi."
Nước mắt Lục An An rơi xuống như những hạt châu bị đứt sợi, giọng nói mang theo thanh âm nức nở "Thật sao?"
“Mình thật sự rất sợ, sợ rằng ba mình sẽ xảy ra chuyện gì đó..."
Cô cố gắng hết sức để kìm nén tiếng khóc của mình, đôi mắt đã hoàn toàn đỏ hoe.
Mặt mày Thẩm Kha Từ hiện lên vẻ đau lòng.
Nhưng anh không thể làm gì khác hơn ngoài việc an ủi cô.
Sinh, lão, bệnh, tử luôn là điều mà con người không thể tránh khỏi.
Đến Hàng Châu đã là chín giờ tối, hai người xuống ga chạy nhanh đến bệnh viện.
Lục An An chạy tới cửa phòng cấp cứu: "Mẹ!"
Hạ Tri Khinh đang ngồi trên băng ghế bên ngoài phòng cấp cứu quay đầu lại: "An An!"
"Ba thế nào rồi ạ!” Lục An An khóc ròng, nhìn đèn đỏ phía trên phòng cấp cứu, “Đã bao lâu rồi, sao ba vẫn chưa ra?"
Hạ Tri Khinh: "Ba của con..."
Lục An An chạy đến trước cửa sắt lớn lạnh lẽo trong phòng cứu hộ, dường như muốn phá ra,nghẹn ngào khóc lên: "Ba!"(Đọc full ở WP)
“Ba con đang ở trong phòng cấp cứu..." Giọng của Hạ Tri Khinh vang lên từ phía sau.
Lục An An ngừng khóc: "?"
-
“Lục Chính!” Lục An An nhìn chằm chằm Lục Chính trên giường bệnh, “Ba có biết là ba đã dọa con và mẹ thành bộ dạng gì không?!”
Cô chỉ vào cánh tay đang bị băng bó của Lục Chính: "Tai nạn xe cộ chính là bị xe máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-coc-kieu-kieu/381369/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.