16
Sau khi sự nghiệp của tôi thăng hoa, giá trị tài sản của tôi cũng vậy.
Dần dần, tôi trở thành một người quen biết xuất sắc qua miệng các bạn cùng lớp và họ hàng.
Một người họ hàng từng mắng tôi là đồ vô liêm sỉ đã nhờ người đến xin chữ ký.
Đường Hạ Văn tự nhiên cảm nhận được sự thay đổi này.
Cô ấy không hài lòng với việc bị tôi lấn lướt.
Một lần, Từ Tiêu Du mời tôi đi ăn tối — kể từ khi bắt đầu hợp tác, chúng tôi thỉnh thoảng vẫn liên lạc.
Hẹn nhau một bữa ăn cũng là chuyện bình thường.
Anh ta nói với tôi rằng công ty đã nhận được sơ yếu lý lịch của Đường Hạ Văn.
Tôi hỏi:
“Em tôi đang xin vào làm gì?"
"Người mẫu."
Tôi gần như bị sặc nước.
"Người mẫu ư???"
"Đúng vậy."
Những ngón tay của Từ Tiêu Du thon dài, có một điếu thuốc giữa các đốt ngón tay.
Mùi thuốc lá rất nhẹ, hơi lành lạnh giống mùi cơ thể anh ta.
"Cô ấy hình như muốn thay thế chị gái mình."
Tôi hiểu rồi.
Đường Hạ Văn giống hệt tôi, tại sao mình có thể mà cô ấy không thể?
Đàn dương cầm không thể trở nên phổ biến trong một đêm vì vậy cô ấy muốn thay đổi nghề nghiệp chăng?
Tôi ngay lập tức nhắn tin cho người đại diện của mình.
[Cho Đường Hạ Văn một số tài nguyên đi.]
Người đại diện phản hồi:
[Do cô điên hay tôi hoa mắt vậy???]
[Đừng cho quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-mao-em-gai/2847331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.