19
Từ Tiêu Du luôn ở bên tôi.
Anh ta không hỏi gì, chỉ lặng lẽ đi cùng.
Tôi cũng muốn tìm một ai đó để nói chuyện nên đã kể cho anh nghe mọi chuyện mình đã làm.
Bao gồm cả chuyện tôi giả làm em gái Đường Hạ Văn và cố tình tiếp cận những việc làm xấu xa của Hứa Hạc Nhất.
Từ Tiêu Du bình tĩnh nói:
"Tôi cái gì cũng biết."
Ngoài ra, danh tính của anh ta đều đã rõ ràng sau khi điều tra một chút.
"Tôi có độc ác quá không?"
"Không đâu."
"Thôi, an ủi tôi đi."
"Không phải là an ủi cô đâu Tuyết Sinh, thật ra tôi...vẫn luôn biết nỗi khổ của cô."
Tôi ngạc nhiên.
Anh ta ngồi trên chiếc ghế, dưới hàng lông mày rậm đen nhánh là đôi mắt như hồ nước sâu thăm thẳm.
"Trước đây, tôi không nói thật với cô rằng mình chẳng có trở thành cảnh sát. Nhưng điều kỳ lạ là hai ta có quan hệ với nhau."
Tôi đã đoán đúng.
"Sinh Sinh này, năm mười tám tuổi, cô đã làm việc trong một nhà hàng đúng chứ?"
"Làm sao anh biết?"
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi bắt đầu chuẩn bị rời khỏi nhà họ Đường.
Tôi đã đi làm vì muốn tiết kiệm một số tiền.
"Mùa hè năm đó, tôi đi Giang Thành, vừa hay tới nhà hàng kia mở tiệc giao lưu, tôi…gặp bố mẹ của cô."
Từ Tiêu Du từ từ kể lại một câu chuyện mà tôi không hề biết.
20
Năm đó, anh vẫn là cảnh sát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-mao-em-gai/2847326/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.