Cố Trạch mặc xong áo ngủ Khương Niệm liền thu tầm mắt nhanh chóng cầm quần áo bước vào phòng tắm.
Một lúc sau cuối cùng tóc cũng được sấy khô, mở cửa ra ngoài đi ngang ghế sô pha vẫn không nhịn được khẽ liếc nhìn sang người đàn ông nằm trên đó.
Sô pha ngắn nhưng Cố Trạch lại rất cao thế nên nằm thẳng người chân sẽ rơi vào khoảng không.
Bất quá cái khiến Khương Niệm ấn tượng sâu sắc chính là tư thế ngủ của anh, chăn đắp ngang người ngay ngắn gọn ghẽ tìm không ra nếp gấp. Cái người này bị ám ảnh cưỡng chế à, chắc chắn thuộc cung Xử Nữ rồi.
Khương Niệm tắt đèn xốc chăn lên nằm xuống.
Căn phòng thoáng chốc yên tĩnh khiến cho tiếng hít thở của Cố Trạch trở nên thật rõ ràng.
Xuất hiện loại cảm giác không nói nên lời, thật kỳ quái.
Buổi sáng ngày hôm sau, Khương Niệm từ nhà cũ trực tiếp đến công ty.
Tiểu Đinh sớm đã đứng trước cửa chờ cô, cô bé đem ly cà phê trong tay đưa qua, “Niệm tỷ, hôm nay sao chị tới sớm vậy?”
“Không ngủ được.”
Khương Niệm bộ dáng mệt mỏi dưới mí mắt xuất hiện quầng thâm nhàn nhạt.
Cô không nghĩ tới Cố Trạch thức sớm như vậy, tuy rằng động tĩnh không lớn nhưng vì lạ chỗ nên âm thanh nhẹ một cái cũng khiến cô bừng tỉnh. Nghĩ ngợi cảm thấy ở nhà cũ không thể tiếp tục ngủ được nên đành đến công ty.
Lúc dùng bữa sáng đúng dịp bà nội Cố muốn ra ngoài.
Bà mang nón vành rộng tủm tỉm cười đến cạnh cô thấp giọng hỏi: “Niệm Niệm, dùng chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-vo-chong-o-hao-mon/362913/chuong-4.html