Âu La Thị nhìn Cẩn Huyên đứng sau đóng tấu chương liền chỉ vào cô, tay run run.
- Đường đường là một bậc minh quân lại không qua khỏi ải của nữ nhân, đây chính là muốn làm hôn quân hay sao?
Không ai đáp lại, Âu La Thị siết khăn lụa trong tay, tay kia cũng không hạ xuống.
- Hoàng hậu bao đời là mẫu nghi thiên hạ còn ngươi chính là tai hoạ chính là một con hồ ly câu dẫn nam nhân.
Cần Huyên bị sỉ nhục như vậy không thấy khó chịu mà nhún vai.
- Thái hậu cảm thấy bộ dáng này của ta câu dẫn nam nhân? Trong Khôn Ninh Cung ngoài hoàng thượng là nam nhân ra vào Khôn Ninh Cung ra còn những người khác là thái giám, cung nữ, thái hậu sao có thể nói ta câu dẫn nam nhân chứ.
Chẳng lẽ cô câu dẫn thị vệ ở cổng Càn Thanh?
Điếu Điếu quỳ một góc muốn khóc rồi.
Lửa sắp cháy lớn rồi.
Chỉ sợ qua hôm nay Trường Xuân Cung có một ngọn lửa lớn ở Khôn Ninh Cung cũng có một ngọn.
Lửa gặp lửa chỉ sợ cháy rụi cả Tử Cấm Thành.
Hoàng thượng không có ở đây, bọn họ muốn giải vây cũng không thể.
Cuộc chiến khốc liệt nhất chính là cuộc chiến của chủ tử.
Lời ai nói ra cũng sắt bén như dao.
Bọn họ chỉ là nô tài chỉ có thể âm thầm cầu nguyện lửa không cháy lan đến mình mà thôi.
Hai người càng đấu khẩu với nhau, Mã Hy lại cảm thấy hài lòng vô cùng.
Chỉ cần thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3406984/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.