"Nếu em không đồng ý, vậy chỉ có thể dùng sức mạnh." Anh duỗi tay, kéo cô vào trong lòng ngực.
Chu Từ Phưởng phản xạ có điều kiện nâng tay lên.
"Khụ khụ khụ khụ.." Cằm anh gác trên vai cô, tiếng ho khan toàn bộ truyền vào tai cô, "Sức khỏe anh không tốt, đánh nhẹ thôi."
Tay cô cứng đờ giơ giữa không trung, nhưng lại không hạ xuống.
Dáng vẻ này của anh, giống như con mèo xám bị bỏ rơi ở dưới lầu nhà cô, bộ dáng rất đáng thương khiến cô mềm lòng, cũng không dám dùng sức, liền dùng một ngón tay đẩy anh: "Buông tay."
Cô đẩy rất nhẹ.
Giang Chức không buông tay, hai tay thít chặt eo cô, biết cô sức lớn, anh dùng hết sức vòng cả người cô vào trong ngực: "Đừng nhúc nhích, một lúc thôi."
Hình như có chút nóng.
Chu Từ Phưởng nhiệt độ cơ thể thấp, đã rất nhiều năm chưa từng có cảm giác vừa khô vừa nóng như vậy, làn da cũng nóng lên, cô rất không quen, dùng hai ngón tay đẩy Giang Chức ra.
Cô thật sự chỉ dùng hai phần lực.
Giang Chức cả người lảo đảo ra sau vài bước, thiếu chút nữa đụng vào bàn trà, ngực nghẹn lại, sau đó chính là một trận ho: "Khụ khụ khụ khụ khụ.." Ho đến nỗi vành mắt anh đỏ ửng, dùng một đôi mắt chứa thủy quang trừng cô, "Em cũng không nhẹ chút!"
Anh rất khó chịu, huyết khí dâng lên, trên mặt xuất hiện một tầng đỏ ửng, đôi mắt ướt sũng, giống một con ấu thú hung ác lại không có lực công kích, mặc cho ai thấy đều sẽ sinh ra ba phần thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/993829/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.