"Chào anh, Giang Chức."
Giang Chức: "..."
Xa lạ đến làm anh muốn đánh người.
"Có việc gì sao?" Chu Từ Phưởng hỏi anh.
Giọng cô đã mềm hơn rất nhiều, không lãnh đạm xa cách giống lúc mới vừa tiếp điện thoại, trong lòng Giang Chức lúc này mới thoải mái một chút, liền cũng hòa hoãn thanh âm xuống: "Tạm thời thêm cảnh diễn, cần diễn viên quần chúng."
Cô cũng không hề cân nhắc: "Bây giờ em không rảnh."
Cô cự tuyệt!
Cô vậy mà lại cự tuyệt!
Giang Chức từ trên ghế nằm ngồi dậy, tấm chăn trên đùi vì động tác dồn dập của anh mà tuột xuống đất, ho khan mạnh vài tiếng, gương mặt lộ ra màu hồng bệnh trạng, dáng vẻ tức giận nóng vội như vậy, ngược lại còn đẹp hơn dặm phấn, nhưng bên trong đôi mắt lại chứa vài phần lạnh lùng của quý công tử thế gia: "Em ở đâu?"
Chu Từ Phưởng một năm một mười mà trả lời: "Em ở đường Xương Đô." Còn nói, "Đang làm kiêm chức."
Lại đang vội vàng kiếm tiền, anh cũng không thấy được bóng dáng cô.
Giang Chức cào cào hộp sữa bò vẫn luôn nắm chặt ở trong tay kia: "Hai vạn, tới hay không?"
Còn không phải là tiền, anh có rất nhiều.
Quả nhiên, Chu Từ Phưởng hứng thú đặc biệt cao với kiếm tiền: "Hai giờ sau rồi qua được không?" Giọng cô cũng nhẹ nhàng, nghe ra được cô đang rất vui vẻ.
Cô nhiệt tình với tiền nhiều hơn với anh.
Giang Chức dùng sức cào bình sữa bò một chút: "Tới nhanh lên!"
Giọng điệu đầy hung dữ.
Chu Từ Phưởng đáp: "Được."
Sau đó, Giang Chức liền cúp điện thoại.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/993828/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.