Ta bắt đầu thật sự tập luyện phương pháp phá giới dưới sự giám sát của Linh lão nhân, mỗi ngày ta đều tập luyện hai canh giờ sau đó lại đi giúp Huyền Nguyệt tỉa lá cây, xem như là lao động ẩn dật kết hợp đi.
Phong ấn của Thiên đế quả thực huyền ảo, một tháng sau ta miễn cưỡng có thể thực hành được. Sau khi biết chuyện của Linh Lung, tâm trạng ta cứ thấy khuyết khuyết, sau khi học xong ta liền cấp tốc đến xin Huyền Nguyệt chuẩn bị xuống nhân gian du ngoạn một ngày.
Huyền Nguyệt mặc áo trắng, nằm ngả bên giường, trên tay còn cầm một cuốn sách, xem ra rất chăm chú đọc.
Huyền Nguyệt tốt đẹp như vậy, cho dù là ai nhìn thấy cũng không thể không động tâm, đáng tiếc…
“Huyền Nguyệt, ta chuẩn bị xuống nhân gian một ngày.”
Huyền Nguyệt bỏ tay xuống, quay đầu mê mang nhìn ta: “Sao?” Khóe miệng hắn còn lưu lại nét tươi cười từ nội dung trong quyển sách đang đọc.
Bắt đầu cảm thấy không muốn đi, ta bị ý nghĩ đó làm cho kinh sợ, chẳng qua chỉ là đi một ngày thôi mà. Ta cười nói: “Huyền Nguyệt ta nói ta chuẩn bị xuống nhân gian chơi một ngày.”
Huyền Nguyệt nghe vậy bình tĩnh nhìn ta: “Cẩn thận một chút, đi sớm về sớm.”
Ta gật đầu nhìn sâu vào đôi mắt hắn, xoay người ra khỏi Phi Nguyệt Cư.
Này chính là nhân gian sao? Ta chán ghét nhìn những người xung quanh mình ánh mắt ngả ngớn làm cho người ta cảm thấy ghê tởm, giờ khắc này lại nghĩ tới hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-huu-linh-ho-chi-la-ngan-nam/2524926/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.