Trần Vân không biết mình là về đến nhà thế nào, chỉ biết lúc có ý thức đã đứng ở cửa nhà, đẩy cửa đi vào, liền thấy phụ thân đứng xoay lưng dưới cây phù dung trong viện, tay nhẹ nhàng xoa thân cây.
Đang lúc tháng 10, hoa phù dung đang nở rộ, màu hồng diễm lệ.
Trần Vân đi đến cách phụ thân một bước thì dừng lại, lễ phép nói, "Cha, hài nhi đã về."
Đột nhiên nghe thấy tiếng của nhi tử, động tác vuốt thân cây của Trần lão gia lập tức dừng một chút, Trần Vân đứng phía sau, nhìn không rõ vẻ mặt lúc này của phụ thân.
Điều chỉnh hô hấp một chút, Trần lão gia xoay người qua, nghiêm mặt đáp, "Ừ. Mới sáng ra ngoài làm gì?"
"Hài nhi mười mấy năm chưa về, muốn đi xem khắp nơi chút." Trần Vân cung kính trả lời.
Trần lão gia sau khi nghe thấy, không nói lại, chỉ gật đầu, liền xoay người đi vào trong nhà.
Làm phụ tử hai mươi mấy năm, Trần Vân hiểu rõ tính cách phụ thân mình, ngoài mặt nhìn tuy lạnh, nhưng cũng chỉ lớp vỏ ngoài, sau khi tháo bỏ lớp phòng bị này, liền có thể nhìn thấy yêu thương của phụ thân với hài tử. Nghĩ đến đây, Trần Vân vội vàng đuổi theo bước đi của phụ thân, đỡ phụ thân lên bậc thềm.
"Cha, hài nhi sáng nay nghe thấy hai câu chuyện, thấy rất thú vị, cha có hứng thú nghe không?"
"Ừ."
Nghe thấy tiếng đáp lại của phụ thân, Trần Vân liền kể hết hai câu chuyện buổi sáng mình nghe thấy cho phụ thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-huu-dai-gia-lang/2354486/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.