"Trần thúc, ở lại ăn bữa cơm đi." Trần Lương lên tiếng giữ lại.
Ăn cơm? Lý Nguyệt Mai cảm thấy cơ hội đến rồi, hiệp 1 trước đó ả thừa nhận là mình tính sai, có điều cơ hội tiếp theo này ả tuyệt không thể bỏ qua nữa. Lý Nguyệt Mai đột nhiên cảm thấy khổ sở mấy năm kia chịu ở Trầm Nguyệt Các thật đáng, đối với trù nghệ của bản thân ả vẫn khá tự tin.
"Không bằng bữa cơm này để ta làm đi, xem như cảm kích của Nguyệt nhi, không biết ý thế nào?"
(Hồ ly tinh xinh tươi, từ đầu đến đuôi, nếu để ngươi đạt được, tên của Tô Ngải Thanh ta liền viết ngược.) Ngải Thanh oán thầm, vốn muốn lên tiếng cự tuyệt, không ngờ, có người lại giành trước___
"Thím, này thật không ổn, đến nhà chính là khách, nào có đạo lý để khách động thủ. Thím và Trần thúc ngồi trước, ta kêu Thanh nhi làm, cũng thuận tiện để thúc và thím nếm thử tay nghề của Thanh nhi." Trần Lương đứng bên cạnh Ngải Thanh trung thực đáp, lúc nói đến tay nghề của Ngải Thanh, là lòng đầy kiêu ngạo, tay to cũng nắm chặt tay nhỏ của Ngải Thanh.
Ngải Thanh cười đầy hiền thục và khiêm tốn, tiếp lời Trần Lương nhỏ giọng khẽ nói, "Đúng vậy, "thím", mấy cái này vẫn là để "hậu bối" trẻ tuổi bọn ta làm là được."
Ngải Thanh là ý cười đầy mặt, cảm giác cho người khác như gió xuân ấm áp, nhưng nếu không có "thím" và "hậu bối" bị tận lực nhấn mạnh kia, Lý Nguyệt Mai cảm thấy sợ là mình cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-huu-dai-gia-lang/2354466/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.