Ngải Thanh cảm thấy mình cực kỳ khó chịu, gần đây luôn toàn thân vô lực, làm việc cũng không có sức, còn đặc biệt muốn ngủ, đồng hồ sinh học dưỡng thành không biết lúc nào sớm đã bị phá vỡ, mỗi ngày không phải Trần Lương dăm ba lần thúc giục, bản thân y là tuyệt đối sẽ không tự nhiên tỉnh.
Trần Lương rất lo lắng, muốn đi mời đại phu khám xem lại bị Ngải Thanh mỗi lần ngăn cản, Ngải Thanh cảm thấy mình cũng chỉ là ham ngủ, không có triệu chứng không tốt khác, còn chưa đến mức nghiêm trọng đến mức phải gặp đại phu, có lẽ chỉ là hồi trước quá vất vả, cơ thể mới sẽ kêu gào, chỉ cần mình nghỉ ngơi nhiều hẳn sẽ khôi phục. Hơn nửa trong thôn cũng căn bản không có đại phu a, thôn Trần gia chỉ là thôn trang nhỏ, thôn dân bình thường lại khỏe mạnh, rất ít sinh bệnh, chỉ có bệnh vặt đau vặt, cũng tự mình hái thuốc giải quyết, nào cần đại phu a, Trần Lương nếu đi tìm, sợ rằng lại phải ra thôn đến trong trấn một chuyến, tới lui cũng đủ giày vò người, còn lãng phí tiền!
Thấy Ngải Thanh kiên trì như vậy, Trần Lương cũng đành phải thôi, nhưng cũng tiện thể đưa ra một yêu cầu____chính mình phải dọn về phòng, mỹ kỳ danh nói: "Có thể tùy thời tùy chỗ chăm sóc ngươi". Ngải Thanh sao có thể không biết chút tâm tư nhỏ kia của hắn a, nhưng vẫn mặc nhận, dẫu sao bởi vì một nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân không trọng yếu mà ảnh hưởng tình cảm của mình và Trần Lương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-huu-dai-gia-lang/2354464/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.