Nếu nói nghe thấy tin Ngải Thanh mang thai khiến lòng Trần Lương phơi phới, như thế lo lắng sau kinh hỉ, bình tĩnh lại làm hắn rơi vào vực sâu.
"Sao vậy?" Ngải Thanh vốn chìm đắm trong vui vẻ bỗng nhiên phát hiện cánh tay ôm mình thu chặt, siết đến y có chút đau, nhưng biến hóa tâm trạng của Trần Lương mới là y quan tâm lúc này.
"Là lo lắng Thanh nhi đi?" Lê Vân Thanh là người tâm tư nhanh nhẹn, y ngồi đối diện Trần Lương, tất nhiên nhìn rõ biến hóa biểu cảm của Trần Lương.
"Lo lắng ta?" Ngải Thanh có chút khó hiểu.
"Cha, Thanh nhi, sẽ có chuyện hay không?" Trần Lương thả chút lực đạo trên tay, nhưng không buông ra.
"Năm đó ta không để Vân nhi có chuyện, hôm nay cũng sẽ không để Thanh nhi có chuyện." Tô Dịch Dương nói kiên định mà lại tự tin.
"Lương nhi, còn nhớ a cha và cha mười mấy năm này là do gì mà luôn ở lại trên đảo không?" Lê Vân Thanh bổ sung, "Thuốc đó bọn ta đã mang về, cho nên Thanh nhi nhất định sẽ không có chuyện."
Trần Lương rất rõ nhạc phụ của mình là thần y, trên tay cũng có thuốc, hơn nữa còn có một minh chứng cực tốt___ "nhạc mẫu" hiện giờ đứng trước mặt mình khí sắc vẫn hồng hào, hết thảy này đều nói mình biết ác mộng của người Hạnh tộc đã kết thúc rồi, nhưng hắn vẫn không thể hoàn toàn yên tâm, chỉ bởi vì người trong lòng là tình yêu đời này của mình, hắn không cách nào khoan dung tổn thương cùng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-huu-dai-gia-lang/2354456/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.