Edit: Càfé Sáng
“Trọng ca nhi đến sao?” Hồ thị lên tiếng trước, rồi vừa cười vừa nói với Hứa thị: “Trọng ca nhi này cũng thật khách khí quá.”
Hứa thị hiểu ý của bà, nên lập tức cười nói: “Nếu cậu ấy đã đến đây, vậy thì mời vào trò chuyện vậy.” Dứt lời, bà quay sang giải thích với Thất Nương: “Trọng ca nhi là vị Thiệu công tử vừa lên thuyền hôm qua, hai mắt cậu ấy không được tốt, nên con không cần quá mức lảng tránh.”
Thực ra thì văn hóa kinh thành thoải mái hơn những nơi khác rất nhiều, quan to quý nhân thường xuyên mở ra các loại yến hội, để nhóm người trẻ tuổi có thể gặp gỡ lẫn nhau, về sau mới có thể có được mối nhân duyên tốt. Mặc dù Hứa thị vẫn chưa có ý định đính hôn sớm cho Thất Nương, nhưng cũng không muốn đem nàng hạn chế trong Hầu phủ. Mặc kệ thế nào đi nữa, thì quen biết vài người vẫn tốt hơn. Huống chi, thanh danh của Thiệu Trọng ở kinh thành lại vô cùng tốt, không chỉ tướng mạo đường hoàng, mà hơn hết là tuổi trẻ đã tài hoa hơn người, khắp cả kinh thành, người được mấy vị nho sư đồng thời tán thưởng, năng lực như vậy có được mấy ai?
Thất Nương hơi cúi đầu, không để người khác nhìn thấy cảm xúc trong mắt mình, rồi lại không kềm được mà hung hăng cắn răng, sợ bị mọi người nhìn ra điều gì đó. Trước đó Lư Thụy có nghe Lư Dập kể qua đủ chuyện về Thiệu Trọng, nên đối với người này vô cùng tò mò, không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-cong-hau/3225033/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.