Edit: Càfé Sáng
Bên kia Thất Nương được Hứa thị và Lư Thụy cùng một đám nha hoàn hạ nhân túm tụm đưa vào phòng, thì bên này Thiệu Trọng sau khi chào hỏi với nhóm thị vệ Lư phủ xong cũng được thị vệ bên người là Lương Khang đỡ vào trong khoang.
Vừa vào trong phòng, Lương Khang lập tức buông tay, cười khổ nói: “Đã sớm bảo đệ là để huynh đi cho, đệ cứ nằng nặc không nghe, giờ thì hay rồi, trộm gà không được còn mất luôn cả nắm gạo, bị người ta đuổi tới cửa phòng. Nếu không phải đúng lúc gặp được tiểu thư Lư gia, giờ này sợ là đã bị người ta tóm được.”
“Với thân thể này của huynh, chỉ cần bị bắt gặp thì lộ tẩy là cái chắc.” Thiệu Trọng giễu cợt nói. Vóc người Lương Khang cao to cường tráng, cứ cho là toàn thân che vải đen, cũng sẽ bị người ta nhận ra, vì vậy, hắn không thể làm chuyện này được.
Nhìn thấy Lương Khang buồn bực, Thiệu Trọng càng thêm đắc ý, từ trong ngực lấy ra một quyển tập huơ huơ trước mặt Lương Khang, nói: “Huynh cho rằng đệ vô dụng thế sao? Tính toán…nhiều ngày như vậy, sao có thể tay không trở về cơ chứ!” Vừa nói chuyện, y vừa giở từng trang ra, nhanh chóng xem qua một lần. Chỉ là càng xem về sau, sắc mặt y càng thêm nặng nề, đến tờ cuối cùng, lông mày Thiệu Trọng đã nhíu chặt lại.
Lương Khang thấy vậy, cho rằng y trộm phải sổ sách giả, mặc dù có chút buồn bực, nhưng vẫn mở miệng an ủi: “Lão già Cung gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-cong-hau/3225032/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.