Ông Tuất nghẹn ngào bày tỏ, từ đầu đến cuối Ông không vẫn công nhận Ông nợ thằng Hiếu,xong chuyện nó cài cắm Ông để cướp nhà của ông là điều khó chấp nhận . Người xa không nói, người cùng làng sát vách, giúp đỡ nhà nó lúc khó khăn, nay thấy người ta cùng quẫn thì bòn mót đâm sau lưng một nhát chí mạng. Ông tuất thì già rồi, ômg có thể không thiết tha gì đến tiền bạc tài sản, nhưng còn các con tật nguyền què quặt, mất nhà rồi thì sống ở đâu. Bởi vậy, khi ông Tuất nhận ra, nếu bỗng tự nhiên có một ngày, có kẻ nổi tiếng sống bẩn giúp đỡ ông không điều kiện, thì chắc chắn nó chuẩn bị đưa ông vào tròng. Thế nhưng, tầm này hiểu ra chân lý ấy thì cũng đã quá muộn, ông cũng sắp sửa mất nhà.
Trước khi về, Gạo khuyên ông Tuất :
– cháu sẽ về khuyên hắn, bác cứ ở đây, đây là nhà bác cơ mà. Nếu không được, cháu sẽ bảo thầy cháu, bảo anh Kiên giúp. Lừa ai không lừa, lừa người quen biết giúp đỡ mình thì hèn hạ lắm.
Ông tuất gật đầu, tính Gạo thì ômg chẳng chê được điểm gì. Chỉ mong thằbg Hiếu nghĩ lại mà cho gia đình ông một cơ hội cuối cùng.
Đi về, Gạo sang ngay nhà Hiếu, thấy hắn vẫn đang đốc thúc thợ làm nhanh, Gạo đi tới trước mặt nói với anh trai mình:
– Anh Hiếu, anh không thể thư thư được cho ông Tuất vài bữa được sao?dù gì ông ấy cũng già cả rồi, con tàn tật hai đứa . Không ấy, anh để người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566536/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.